Editor: Sel
Nhưng còn chưa trèo lên được bệ cửa sổ đã bị người kéo lại.
Y Thư không thể tưởng tượng quát:
"Cậu đang làm cái gì vậy hả? Không muốn sống nữa à? Bảo vệ đâu? Mau lại đây!"
Trần Trì bị mấy người bảo vệ ấn ở trên giường.
Sắc mặt Y Thư nghiêm trọng, vội vàng báo cáo chuyện này cho Thẩm Mạch.
Trình bày đơn giản mọi việc, sau đó lại gọi cho một người khác:
"Đổi sang một phòng có cửa sổ chống trộm!"
Mặt mày Trần Trì hung ác nham hiểm, hơi thở so với gió bên ngoài còn rét hơn:
"Gọi bà ta đến đây!"
Y Thư nhàn nhạt liếc cậu một cái, bình tĩnh trả lời:
"Thẩm tổng còn đang bận, bà ấy sẽ đến thăm thiếu gia sau!"
Trần Trì nghe vậy cười lạnh, tàn nhẫn dùng sức ném hất cánh tay của anh ta ra.
-
Ngày khai giảng hôm ấy Thời Ôn không gặp được Trần Trì mà là một vị khách không mời mà đến.
Ngô Đông gọi cô đến văn phòng.
"Thời Ôn, dì của em tìm!"
Thời Ôn giật mình, không biết người dì này là ai, lại càng không biết đang xảy ra chuyện gì. Chờ đến khi cô nhìn thấy người kia, thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, nhưng là cười lạnh.
Là Ôn Tư Sương.
Đời trước, cũng chính vào ngày hôm nay, Ôn Tư Sương đến tìm cô.
Lúc ấy cô hoảng loạn vô thố, cảm xúc phức tạp lại mâu thuẫn, không biết phải đối mặt với bà ta như thế nào.
Nhưng đời này cô chỉ thấy bà ta phiền phức, không có tâm tình đối phó.
Xoay người muốn đi về phòng học.
Ôn Tư Sương không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617654/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.