Editor + beta: Sel
Nhưng đúng là người tính không bằng trời tính.
Máy bay đến trễ, Thời Ôn trở về Nam Đều cũng chậm một ngày so với dự kiến. Trên đường đi cô đã gọi vài cuộc điện thoại cho Trần Trì nhưng cậu đều không nghe.
Có lẽ là tức giận rồi.
Thời Ôn về tới nhà cũng không kịp nghỉ ngơi, thay quần áo liền đến nhà của Trần Trì. Ấn chuông cửa hồi lâu cũng không có người mở, Thời Ôn từ trong túi lấy ra chìa khoá dự phòng lúc trước Trần Trì đưa cho cô.
Phòng khách trống không, không có bóng dáng của Trần Trì.
Thời Ôn nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ, nhìn thấy trong chăn phồng lên một đoàn.
Bây giờ cũng đã giữa trưa rồi mà cậu vẫn còn ngủ?
Cô đi tới gần, vốn dĩ muốn doạ cậu một phen, lại đột nhiên không kịp chuẩn bị mà thấy khuôn mặt cậu đầy vết thương.
Tâm của Thời Ôn giống như bị kim châm một chút.
Thời Ôn: "Anh ơi!"
Cậu không tỉnh.
Thời Ôn đem chăn kéo ra, nhìn đến trên người cậu lớn bé vết thương đều có cả, nhìn đến nỗi tay đều phát run. Cô lại đắp chăn lên giúp cậu, sờ sờ gương mặt Trần Trì muốn gọi cậu dậy, nhưng lúc này mới phát hiện người cậu nóng hầm hập.
Tay cô để lên trán cậu.
Độ ấm không bình thường.
-
"Miệng vết thương bị nhiễm trùng khiến cậu ấy bị sốt cao, may là còn đưa đến kịp. Nhưng hiện tại vẫn còn đang hôn mê." Bác sĩ cầm báo cáo, lại ngước mắt nhìn Thời Ôn: "Cháu là gì của cậu ấy? Hai đứa chắc cũng chưa thành niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617624/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.