Editor + beta: Sel
Thi đấu cuối cùng cũng kết thúc.
Đội của Trần Trì không phụ mong đợi của mọi người mà chiến thắng, thắng còn vô cùng vẻ vang.
Các đồng đội ôm nhau reo hò, người xem cũng dần giải tán, Thời Ôn an tĩnh đứng ở một góc chứng kiến một màn này.
Đột nhiên, thiếu niên trong đám người hỗn loạn ngẩng đầu lên, chuẩn xác nhìn về phía cô. Thời Ôn bắt gặp ánh mắt của cậu liền khẽ cong mắt.
Tuy cách nhau rất xa nhưng cô vẫn có thể thấy rõ ràng cậu câu môi dưới.
Thời Ôn cùng Vương Đình đều chưa ăn nên rất đói. Cô vốn dĩ muốn ở cạnh Trần Trì nhưng cũng không thể nào bỏ rơi Vương Đình được.
Hai người vừa tới một quán cháo gia đình, Thời Ôn liền lấy điện thoại ra, gửi cho Trần Trì một tin nhắn:
[Em đang ăn cơm chiều với Vương Đình.]
Trần Trì đang thay quần áo, nghe được thông báo có tin nhắn liền áo đã cởi ra được một nửa cũng mặc kệ.
Điện thoại của cậu chỉ có duy nhất một số, không cần đoán đều biết là ai.
Nhìn đến tin nhắn, sắc mặt của cậu hoàn toàn khó coi.
Có nam sinh nhìn thấy sắc mặt này của cậu, giống như vừa bị cướp đi vật gì vô cùng quý giá, có chút sợ:
"Sắc mặt của Trì ca lúc này giống như chúng ta bị thua vậy."
Trần Trì nhàn nhạt ngước mắt.
Nam sinh đối diện với ánh mắt này của cậu cả người liền phát lạnh: "Thôi được rồi, coi như tôi chưa nói cái gì hết."
Một nam sinh khác nghe vậy liền trêu ghẹo: "Cậu dám đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617616/chuong-42-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.