Editor + beta: sellsell2610
Còn chưa có số điện thoại của ai cả.
Thời Ôn nhập số điện thoại của mình vào, nghĩ cậu chắc hẳn chưa biết tên của mình, liền lưu là "Thời Ôn".
"Được rồi." Lưu xong, Thời Ôn lại chỉ vào Vương Đình: "Cậu có muốn số điện thoại của lớp trưởng không? Nếu trong lớp có chuyện gì có thể hỏi cậu ấy."
Vương Đình vừa đến, đang ăn dở bánh bao, nghe thấy lời này của cô thiếu chút nữa mắc nghẹn.
Trần Trì không chút suy nghĩ, lãnh đạm nhả ra hai chữ: "Không cần."
Thời Ôn quyết tâm để cậu mở lòng, để cậu kết bạn với nhiều người hơn.
"Cậu nghe tôi đi, nhỡ có chuyện gì mà tôi không nghe điện thoại được, cậu cũng có thể gọi cho cậu ấy mà."
Giọng nói của cô ôn nhu mềm mỏng, giống như đang dỗ dành cậu.
Trần Trì xốc xốc lông mi, nghĩ đến bộ dáng giọng nói mềm mại của cô khi xấu hổ, theo bản năng trả lời: "Cậu đang làm nũng sao?"
Thiếu niên mặt mày mát lạnh, trong mắt loé qua tia tà khí.
Thời Ôn đang muốn nói, nghe cậu nói vậy thì ngơ ngẩn.
"Cái gì?"
Trần Trì dời mắt, sắc mặt nhìn không ra biểu cảm: "Cảm thấy, giọng nói của cậu mà làm nũng nhất định sẽ rất êm tai."
Thời Ôn:???
Thời Ôn đỏ mặt.
Phảng phất giống như bị thổi khí nóng vào tai, từ vành tai dần dần lan đên trên mặt. Cô nghẹn một bụng không biết nói cái gì, đành quay mặt đi.
Cậu sẽ không chủ động kết bạn cùng người khác.
Đối với mọi người tất cả đều là lãnh đạm thờ ơ, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617586/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.