Edit + beta: sellsell2610
Thời Ôn nhìn theo tầm mắt của Ngô Đông liền thấy được một nữ sinh rất đáng yêu, tóc buộc đuôi ngựa, không hề trang điểm, đôi mắt rất to, cánh môi màu hồng nhạt, xinh đẹp như búp bê.
Tô Nhiễm bước lên một bước, khẽ cắn môi, một bộ dáng vừa khó xử vừa sợ hãi.
Ngô Đông cổ vũ: "Đừng sợ, em mau nói sự thật cho mọi người biết đi."
Tô Nhiễm nhìn một bên mặt của Trần Trì, nhưng cậu chỉ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, liếc cũng không thèm liếc cô ta một lần.
"Là cậu ấy đánh trước."
Âm thanh của Tô Nhiễm mềm mại, cô ta chỉ Trần Trì, sau đó nhanh chóng thu tay lại.
Ánh mắt của Thời Ôn cứng lại.
Sao có thể? Cậu không bị người khác đánh là đã tốt lắm rồi.
Sườn mặt nam sinh đường cong lãnh đạm, vẫn không chịu quay đầu lại.
Tô Nhiễm liếm môi, rũ mi, che giấu cảm xúc không cam lòng.
Đáp án mày hiển nhiên không nằm trong dự đoán của Ngô Đông: "Trần Trì? Em nói là em ấy động tay động chân trước?"
Trần Trì lúc này mới chậm rãi quay đầu lại, phủ nhận: "Không phải."
Tô Nhiễm cắn môi, đi đến bên cạnh cậu: "Mình đã thấy hết rồi, là cậu đánh bọn họ trước."
Nam sinh rũ mắt, rốt cục mới đem tầm mắt để trên người cô ta. Đôi mắt đen như mực, sâu như biển, nhìn mãi cũng không thấy đáy.
Cậu vẫn không nhớ ra cô ta là ai.
Tô Nhiễm dùng sức nắm góc áo, ngón tay trở lên trắng bệch.
Trần Trì rất nhanh rời đi ánh mắt, lại thấy Thời Ôn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617579/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.