🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit + beta: sellsell2610

Việc này cùng việc cô có chán ghét cậu hay không có liên quan sao?

Thời Ôn lập tức phủ nhận: "Không có, tôi không có chán ghét cậu."

Tuy rằng đời trước cô rất hận cậu, nhưng bây giờ cô chỉ muốn giúp đỡ cậu, nếu còn chán ghét sao cô có thể cam tâm tình nguyện giúp cậu sống tốt hơn chứ?

Hơn nữa, với hoàn cảnh bây giờ của cậu, cô muốn chán ghét cũng không chán ghét nổi.

Trần Trì: "..."

Thời Ôn cảm thấy cậu vẫn chưa tin, vẫn luôn cho rằng cô chán ghét cậu.

"Tôi không ghét cậu." Thời Ôn lặp lại lần nữa, ngữ khí thập phần nghiêm túc.

Cậu vùi đầu uống sữa chua, cũng không biết là nghe vào hay không.

Di động đổ chuông, là mẹ Thời gọi.

"Tiểu Ôn, việc ở trường đã giải quyết xong chưa?" Giọng mẹ Thời tràn ngập lo lắng.

Thời Ôn: "Xong rồi ạ, con đang chuẩn bị về nhà."

"Trời đã tối rồi, để mẹ tới đón con."

Cô nhìn Trần Trì, phát hiện cậu cũng đang nhìn mình: "Không cần đâu ạ."

"Lần sau nếu có việc ở trường. Con phải để Tiểu Noãn ở lại cùng." Mẹ Thời nói xong, lại nhịn không được trách mắng Thời Noãn đứng bên cạnh.

Thời Ôn nghe vậy lập tức giải thích: "Là con bảo chị ấy về trước, bụng chị ấy không thoải mái. Thời Noãn lúc đầu cũng muốn ở lại cùng con nhưng con không đồng ý."

Mẹ Thời hừ lạnh một tiếng: "Con đừng bao che cho nó. Con chưa về mà nó đã ầm ĩ đòi ăn cơm. Đau bụng cái gì chứ?"

Thời Ôn:...

Nghe điện thoại xong, Thời Ôn ấp úng nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/259698/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bệnh Chiếm Hữu
Chương 8: "Để tôi đưa cậu về." ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.