Cảm giác da thịt lạnh lẽo, nàng giống như là nằm ở trên người người khác, toàn thân giống như là vỡ tan đau nhức không chịu nổi, trên người có một cảm giác khó chịu khó nói nên lời theo thần trí dần dần tỉnh táo mà càng rõ ràng.
Tô Nghiêu chợt mở mắt.
Trên đỉnh đầu là rèm che mành duy quen thuộc, lưu tô màu vàng trên đỉnh cũng rất rõ ràng nói rõ nàng đang ở Phượng Ngô điện, nhưng xúc cảm trong tay lại xa lạ như vậy, ôn lạnh nhẵn nhụi, còn có tiết tấu phập phồng.
Tô Nghiêu từ từ tựa đầu nhấc “Cái đệm” ấm áp lên, ánh mắt mê mang quét qua, đầu óc “Oanh” một tiếng, vẻ mặt kinh ngạc rất nhanh cứng ở trên mặt.
Ai có thể nói cho nàng biết, người bị nàng đè phía dưới ngủ say, toàn thân cao thấp loã thể rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.....
Tô Nghiêu ôm lấy một nửa chăn từ từ ngồi dậy, say rượu nên không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ mình trở về Phượng Ngô điện uống một chút rượu, đang chuẩn bị lấy can đảm ngả bài với Diệp Lâm, lui về phía sau nữa liền hoàn toàn quên, trong đầu trống rỗng, gì cũng không nhớ rồi. Thế nào Diệp Lâm nằm ngủ ở bên cạnh nàng, hoàn..... Cũng không mặc gì?
Ánh mắt quét vào loã lồ bên ngoài, trên thân thể trắng nõn hoàn mỹ lấm tấm vết đỏ, Tô Nghiêu trong nháy mắt đỏ hết mặt, quét mắt nhìn, hình như cũng không có so với người kia tốt hơn bao nhiêu, nếu nói nơi nào khá hơn chút, đại khái chính là dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-be-ha-cung-khong-nhe/3019479/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.