Viên Mãn trốn phía sau hai em bé, tim đập như sấm. Hai em bé quay lạinhìn bà cô hành động kì lạ này, mà bà cô này còn đeo một đôi lông mi giả khoa trương, miệng đỏ chót như vừa ăn thịt trẻ con, đưa tay ra hiệu cho chúng yên lặng: “Suỵt!”
Vốn chính là em bé mới được bốn năm tuổi, hai em bé lập tức kinh hãi, một cậu bé trong đó đột nhiên khóc òa.
Viên Mãn lập tức kinh ngạc trợn mắt. Nghe thấy tiếng khóc của cậu béđó, tất cả những người xung quanh đều nhìn về phía Viên Mãn. Viên Mãnvội dang rộng hai tay định vỗ về cậu bé này, không ngờ cô bé bên cạnhthấy thế lập tức như gà mái bảo vệ gà con, vừa bảo vệ cậu bé sau lưngvừa mở hết hỏa lực với Viên Mãn: “Mụ phù thủy, mau buông ra! Buông ra!Buông ra!”
Viên Mãn: “...”
Sau khi cô bé đó được phụhuynh bế đi, Viên Mãn vẫn là Viên Mãn trước đó, chỉ có điều trên mặt cóthêm ba vết móng tay, hai dấu răng, cộng thêm một dấu chân. Trẻ con bâygiờ quả thực sức chiến đấu kinh người...
Viên Mãn lau son môi nhòe nhoẹt, thê thảm đứng lên, nhìn thấy vị phụ huynh bế con và lại sững sờ.
“Viên Mãn???”
Vị phụ huynh đó hiển nhiên còn kinh ngạc hơn cả Viên Mãn.
Vị phụ huynh này, cha của cô bé đó, chính là lớp trưởng lớp cấp ba của Viên Mãn.
“Đúng là bạn rồi!” Lớp trưởng cũ quan sát Viên Mãn từ trên xuống dưới:“Viên Mãn, đúng là bạn thật! Tại sao bạn lại gầy như ma đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-an-kham-chua-fa-di-can/3143768/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.