Tuy nhiên, đi khắp các siêu thị đều không thu hoạch được gì, khi đến một con phố bán đĩa lậu, Trịnh Diễn Tự lại tìm được mùa xuân thứ hai của mình.
Quả thật, các ông chủ bà chủ ở đĩa lậu này có đẳng cấp cao hơn các nhân viên siêu thị không chỉ một hai bậc.
“Chào anh, tôi muốn tìm một bộ phim Hàn”. Dựa vào trí nhớ cực kì mờ nhạt, Trịnh Diễn Tự cố gắng thuật lại: “Bố bị ốm chết, em trai bị bệnh tim sắp chết, chị gái thiểu năng, nhân vật nam chính bị thương không kéo dài được bao lâu cũng chết nốt. Người phụ nữ hắn thích...”
“Được rồi! Biết rồi!” Ông chủ phất tay ngắt lời anh ta, quay lại rút ra một đĩa phim từ cuối hàng thư hai trên giá, đặt bụp xuống mặt bàn.
“Còn có một bộ, nữ nhân vật chính giả mạo em gái nam nhân vật chính...”
“Được rồi! Biết rồi!” Ông chủ lại phất tay ngắt lời anh ta, quay lại rút ra một đĩa phim từ giữa hàng thư ba trên giá, đặt bụp xuống mặt bàn.
Trịnh Diễn Tự nhìn ông chủ, chẳng lẽ có tài tiên đoán?
Lại nhìn hai chiếc đĩa trên bàn, bìa ngoài quả nhiên quen thuộc. “Xin lỗi, anh yêu em” và “My girl”, đều là phim anh ta cần tìm.
Lại ngẩng đầu nhìn ông chủ, quả thực không phải người mà là một chiếc máy tính, vừa nhập lệnh vào lập tức đưa ra đáp án.
Trong cửa hàng đĩa lậu chật hẹp u ám, Trịnh Diễn Tự và chủ quán cách nhau một quầy hàng, trình diễn một màn hỏi nhanh đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-an-kham-chua-fa-di-can/3143764/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.