Đường về yên tĩnh đến đáng sợ.
Trịnh Diễn Tự yên lặng như trước giờ vẫn vậy. Còn Viên Mãn luôn luôn ồn ào thì...
Một giọng nói vang lên trong lòng: Thời gian tới có lẽ mình phải dùng đến bản lĩnh thật sự.
Một giọng nói khác lại vang lên: Viên Mãn, mày sẽ hối hận, mày nhất định sẽ hối hận...
Hai âm thanh cứ thế cãi nhau trong đầu, Viên Mãn đâu còn có tâm tư chọc cười?
Có lẽ bởi vì quá yên tĩnh, khi điện thoại di động đổ chuông, Viên Mãngiật mình thoát khỏi cuộc cãi lộn của hai âm thanh trong đầu, tập trungtinh thần nghe điện thoại.
“Bên chỗ Trịnh Diễn Tự tiến triển thế nào?” Đối tác yêu nghề gọi đến giám sát công việc.
“Tạm được. Còn bên chỗ cậu?”
“Cô ta cùng một đám bạn tụ tập trong một quán rượu sang chảnh”.
Viên Mãn liếc nhìn Trịnh Diễn Tự ngồi ở ghế sau. Một người phụ nữ nhưHướng Mông không khác gì một đóa hướng dương, ở đâu cũng rực rỡ sắc màu. Trong mắt Trịnh Diễn Tự, một kẻ lạnh lùng như hồ sâu suối lạnh, hai chữ Hướng Mông này có lẽ cũng có ý nghĩa như ánh mặt trời trên bờ biển,nhiệt tình mà ấm áp khiến anh ta không thể từ chối.
Cao Đăng bên kia vẫn đang tiếp tục cung cấp tin tình báo.
“Em nói với chị này, cô nàng Hướng Mông đó quả thực chính là con cưngcủa trời. Em bám theo cô ta mấy ngày, tất cả những người xung quanh côta đều có ngoại hình đẹp đẽ khí chất cao sang, em không hiểu, chẳng lẽcô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-an-kham-chua-fa-di-can/3143708/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.