Cứ thế, Viên Mãn mang theo món quà này cùng thế giới quan đã sụp đổ lên xe đạp điện đi về.
Cuối cùng khi đặt cả cặp lồng thức ăn và gói quà lên bàn làm việc của Trịnh Diễn Tự, Viên Mãn không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn bức ảnh trên tường. Bức ảnh Trịnh Diễn Tự chụp khi dự hội nghị nhà doanh nghiệp trẻ cực kì bắt mắt, nhưng bức ảnh đã khá cũ trong nhà họ Trịnh lại đột nhiên hiện lên trong đầu Viên Mãn.
Một bên là Trịnh tiên sinh phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, một bên là cậu bé mập mạp cao hơn mét rưỡi, nặng gần tám chục cân, mặt tròn như cái đĩa...
Ánh mắt Viên Mãn còn chưa kịp rời khỏi bức ảnh trên tường, tiếng mở cửa đã vang lên bên tai. Viên Mãn vô thức quay đầu nhìn lại, thấy Trịnh Diễn Tự đang đi tới chỗ mình.
Đúng là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay...
Viên Mãn nhất thời khó có thể điều chỉnh được tâm tình, Trịnh Diễn Tự đã bận cả buổi sáng nên cũng không rảnh quan tâm đến ánh mắt kì dị của cô Viên, chỉ đi thẳng đến bàn làm việc, cầm lấy một tài liệu trên bàn rồi quay đầu đi.
Viên Mãn vội gọi anh ta lại: “Cơm trưa của anh!”
Trịnh Diễn Tự chỉ liếc qua hộp cơm trên bàn, bước chân không dừng lại: “Đợi một lát về...”
Âm thanh kẹt cứng, đồng thời bước chân cũng đột nhiên dừng lại.
Viên Mãn kinh ngạc tại sao gã này nói đi mà lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-an-kham-chua-fa-di-can/3143679/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.