“Chị đồng ý rồi à?”
Cao Đăng mất khống chế đột nhiên đứng lên làm Viên Mãn trên đầu vẫn quấn băng ngồi đối diện giật mình. Chiếc dĩa trong tay đang xiên miếng mánh waffle rung lên, cả miếng bánh cứ thế rơi xuống mặt bàn.
Lúc này hai người đang ở một quán cà phê gần bệnh viện. Mặc dù họ ngồi trong góc nhưng Cao Đăng vung tay kêu thảng thốt vẫn khiến khách khứa xung quanh quay lại nhìn với ánh mắt kinh ngạc.
Viên Mãn không có tam tư lo lắng cho số phận miếng bánh, vội vã kéo Cao Đăng ngồi xuống.
“Chị không đồng ý thì còn có biện pháp nào khác?” Viên Mãn nửa vỗ về, nửa nói thật: “Hắn ta nói quả thật có lí, chúng ta và Khoa Tín kiện tụng chắc hẳn phải kéo dài mấy năm, đối với chúng ta không có một chút lợi ích nào cả”.
“Gã họ Trịnh này đúng là quá giỏi làm ăn, vừa tránh được kiện cáo lại có thể bắt đội ngũ chúng ta làm thuê miễn phí cho hắn, cuối cùng hắn hoàn toàn không cần bỏ nhiều tiền đã có hai ứng dụng, còn có một trợ lý đời sống miễn phí nữa”.
Trợ lý đời sống...
Chỉ thấy Viên Mãn nhướng mày một cái, con ngươi đảo một vòng, sau đó lộ ra nụ cười xấu xa đặc trưng: “Cậu cứ yên tâm đi, cô Viên này tự có diệu kế”.
Thứ hai tuần tiếp theo, sáng sớm Viên Mãn đã mặc giáp ra trận làm bà Viên sợ chết khiếp.
Thấy Viên Mãn dậy sớm đi đánh răng rửa mặt, bà Viên không dám thở mạnh, rón rén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-an-kham-chua-fa-di-can/3143655/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.