Lại bị té xỉu, Trì Duẫn cười khổ từ khi nào mà cơ thể anh đã yếu đến này nhỉ? Mở bừng hai mắt, cảnh tượng trước mắt vô cùng xa lạ, phong cách lại quá ư quen thuộc. Anh biết, nơi này thuộc về Tiết Trích Dạ, phong cách mạnh mẽ nhường này không phải ai cũng thích.
"Cậu tỉnh rồi." Vẫn một câu lạnh lùng, Trì Duẫn cũng quá quen, nhàn nhạt "ừm" một tiếng coi như câu trả lời.
"Đây là một nơi khác của tôi, sau này cậu cứ ở đây đi. Và đừng quên, chuyện cậu đã đồng ý!" Tiết Trích Dạ không nhìn Trì Duẫn, chỉ lạnh lùng thản nhiên nói, không rõ yêu hay ghét.
Trì Duẫn gật gật đầu, nhìn Tiết Trích Dạ đầy cảnh giác.
"Em có thể làm việc ở bên anh, nhưng em không thể ở đây." Trì Duẫn nói, cực kì cứng rắn.
"Không ở đây thì tôi làm sao biết ngoài thời gian làm việc, liệu cậu có đi gặp "A Vẫn" của cậu hay không?" Tiết Trích Dạ nhìn chăm chú Trì Duẫn, ánh mắt mang theo tia nghiền ngẫm.
"Điều này quan trọng lắm sao?" Trì Duẫn hỏi lại, trong đôi mắt hiện ra tia quyết tuyệt.
"Đương nhiên quan trọng rồi! Mỗi hành động của cậu đều liên quan đến danh dự của Tiểu Mặc! Cậu thử nói xem có quan trọng hay không?" Tiết Trích Dạ cười khẽ, nghiêng người vừa hay để lộ đường nét tinh xảo của cái cằm hoàn mĩ.
"Quan trọng với anh, còn với em.....căn, bản, không, hề, quan, trọng!" Trì Duẫn chưa bao giờ đối chọi Tiết Trích Dạ, anh của bây giờ chỉ là một người có trái tim chết dần chết mòn nên nào cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-trai/733029/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.