Chủ topic 10:25 22/04/2017
Hôm qua chưa nói xong, các cuộc gọi đều là của mẹ và anh, hai người cho rằng lại lạc mất tôi. Tôi nhanh chóng liên lạc lại, anh liền lái xe tới đón tôi.
Anh không hề giận, anh nói anh và mẹ chỉ lo lắng, muốn lấy một sợi dây thừng buộc vào tay tôi, như thế thì tôi sẽ không chạy đi lung tung khắp nơi. Tôi nói đầu kia phải buộc vào tay của anh mới tốt. Miệng anh cong lên hỏi tại sao?
Tôi: Bởi vì quấn vào trên tay người khác em không yên lòng, hơn nữa không thể dính với mẹ được, đến lúc muốn WC em phải làm sao bây giờ?
Miệng anh lại biến thành một đường thẳng. Tôi vừa định chạm vào miệng anh, bụng bỗng kêu lên “ọc ọc”. “Bụng kêu rồi, em đói quá.” Tôi vẫn chưa ăn cơm tối.
Về đến nhà rồi anh làm mì sợi cho tôi ăn, tôi rất ít khi ăn mì sợi, không thể dùng thìa phải dùng đũa nhưng dùng đũa rất khó. Nếu giờ nấu cơm thì phải đợi rất lâu, tôi đứng ở cửa phòng bếp nhìn anh nấu ăn, có rau xanh thịt nạc, mỳ, trứng gà. Dùng bát sứ màu trắng đựng, hơi nóng bay qua lông mi anh, Tôi vừa ngửi mùi thơm vừa nhìn anh nấu, bụng càng biểu tình đòi ăn dữ dội. Vì đi tìm tôi anh cũng chưa ăn cơm, tôi học anh cách ăn mì, nước từ trong bát bắn lên mặt
“Ăn chậm một chút, không ai giành với em đâu.” Anh lấy khăn lau mặt tôi, Tối nay em làm gì vậy? Gọi điện mãi không thấy em nghe.”
“Em đến phòng tranh xem rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-nhau-tron-chin-nam-ban-trai-tang-toi-mot-cai-may-tinh-second-hand-bo-di/1321922/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.