*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Chủ topic 11:14 11/12/2016 
Tối qua bị cúp điện một lúc, rất lạnh. Tôi không có điện thoại, hắn có, chỉ có to bằng lòng bàn tay. Điện thoại tuy chỉ to bằng lòng bàn tay nhưng có thể phát sáng. Tôi không được phép chạm vào “Điện thoại”, nếu không hắn, hắn sẽ nổi giận. 
Lúc nào cũng không cho tôi ra ngoài… Vẫn luôn không cho tôi ra ngoài, bởi vì tôi gan thỏ đế. Hắn nói, hắn nói tôi nhát gan. Tôi biết năm nay là năm 2016, vì trong ti vi có nói. Tầng một có TV, nhưng chỉ được xem vào những ngày lễ 
Chỉ khi tôi có biểu hiện không ngoan, hắn mới nổi nóng, hơn nữa sẽ đưa tôi lên tầng hai. Tôi không thích tầng hai, chỗ đó chính là nơi khiến người ta trở nên rất khó chịu, rất đau ghét tầng hai, không muốn lên tầng hai. 
… Nhưng không sao cả đâu, bởi vì chỉ cần tôi ngoan ngoãn, thì, sẽ có khen thưởng. 
Hắn rất yêu tôi, có thể tôi cũng yêu hắn. Hắn nói tôi phải biết ơn hắn, thức ăn của chúng tôi, quần áo, điện phí, hóa đơn đều là do hắn trả. Vì vậy nên tôi phải nghe lời. 
Có rất nhiều việc tôi phải làm,. Nấu cơm, gấp quần áo, vẽ vời, bây giờ còn có thể lén lút dùng máy vi tính vào mạng, còn có Sô Cô La chơi với tôi. Tầng ba trên cửa có khóa, đó là vì hắn lo lắng cho tôi, sợ tôi trốn ra ngoài, là khóa có mật mã, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-nhau-tron-chin-nam-ban-trai-tang-toi-mot-cai-may-tinh-second-hand-bo-di/1321886/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.