Kì thực vị “giai nhân” Trầm nhị thiếu gia này mặc dù còn chưa tới nỗi cực nhọc ngày đêm, nhưng hai đêm cũng thập phần chu đáo, mỗi sáng chỉ thoáng qua công ty một lát, giữa trưa liền về nhà cùng Tần Kính ngốc một chỗ, cùng tán gẫu, đọc báo, cùng chơi cờ, thua thì sẽ phải hôn đối phương một cái, thật sự hết thảy đều là không khí yêu đương cuồng nhiệt.
Chỉ có ban đêm, Tần Kính cảm thấy dù sao có người giúp việc ở đây, ngượng ngùng không muốn cùng Trầm Lương Sinh ngủ một giường, Trầm Lương Sinh cũng không ép cậu, chỉ phân phó người hầu thu thập một gian phòng cho khách, đêm khuya thì chúc nhau ngủ ngon, không cùng giường cũng không đồng mộng mà ngủ.
Qua hai ngày, Tần Kính quay về trường học, Trầm Lương Sinh cũng không lười biếng, sáng sớm lái xe đi Nam thị đưa Tần Kính đi làm, trong xe mang theo hộp giữ ấm, canh hầm dặn nhà bếp làm sẵn cho cậu uống trên đường.
Chạng vạng Tần Kính tan trường, Trầm Lương Sinh theo đường cũ đưa cậu về, thuận tiện gặng hỏi cậu buổi trưa ăn cái gì, nhắc nhở cậu chú ý việc ăn uống của mình. Tần Kính khó được thấy hắn lải nhải, cợt nhả mà đáp: “Mẹ à, con cam đoan một ngày ba bữa ăn cháo, tuyệt đối không dám ăn lung tung, được rồi đi?”
Tiếng mẹ này của Tần Kính gọi đến vô cùng thân thiết, Trầm Lương Sinh nghe được thiếu chút nữa đem chân ga thành chân phanh mà đạp, miễn cưỡng duy trì bề ngoài nghiêm túc, tay phải lại rời khỏi vô-lăng, sờ lên đùi Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-nhau-dai-lau-truong-tuong-thu/35633/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.