🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ hôm quyết liệt đó đến nay, khoảng cách giữa tôi và Trần Du quả thật càng ngày càng xa. Trần Du thật sự không thèm nói một câu gì với tôi luôn, mỗi lần hai tôi chạm mắt trên triều y đều lạnh nhạt quay đầu đi không chịu nhìn tôi nữa. Tôi cũng chỉ đành thở dài, tuy rằng trong lòng cũng buồn lắm.

Trong lúc nhìn lên triều xem người tranh luận tôi luôn có cảm giác có ánh mắt nhìn chằm chằm mình, quay đầu lại ngó thì chỉ thấy cái bản mặt đen xì của Trần Du đang quay ngoắt sang hướng khác.

“Việc này đơn giản mà, vậy giao cho…ừm…cho Trần Du đi. Không phải y đã từng trị lụt úng ở sông Phần rồi đó sao! Ngươi đi đi!” Thánh thượng nhẹ nhõm nói.

Tôi vô thức quay đầu lại, Trần Du đang nghĩ cái gì cũng đột nhiên quay sang nhìn tôi.

Tôi biết y đang muốn xem thái độ tôi ra sao, lần kia cũng là lần đầu tiên y làm việc này, tôi góp cho y rất nhiều ý kiến. Việc xảy ra gấp nên y cũng phải vội đi, khi đó tôi bận tối tăm mặt mũi ở Hộ Bộ nhưng vẫn cố mang đôi mắt gấu trúc để đi tiễn y, dặn dò một phen.

Trời vẫn còn tối, y đưa tay gạt mấy sợi tóc trên trán tôi.

“Sao thế?” Tôi hỏi.

“Vừa nãy có con bọ, ta đuổi đi thôi.”

Tôi ‘ồ’ một tiếng, cúi đầu đổi hướng đèn một chút, tự nhủ: “E là đèn sáng thu hút bọn nó tới, để ta đưa ra xa chút.”

Tôi chuyển đèn ra phía sau, thuận tay lôi ra một cái bình nhỏ, ngẩng đầu lên nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-nguoi/149280/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bên Người
Chương 9: Trước lúc tiễn biệt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.