Dương Duệ đưa con gái đến công viên Lincoln chơi, không khí nơi đây trong lành hết sức, hương hoa cỏ theo gió tràn ngập khứu giác, một màu xanh bạt ngàn trải rộng trước tầm mắt làm Ức Tô vô cùng thích chí, cười cười nói nói không ngớt, nhảy nhót khắp nơi hệt như chú chim non vừa được thả khỏi lồng. Cô bé thỏa sức chạy nhảy trong chiếc áo phông màu vàng nhạt, chiếc quần bò ngố màu xanh da trời, đầu đội chiếc mũ chống nắng rộng vành, càng chơi càng tỏ ra nhanh nhẹn, hoạt bát. Công viên Lincoln rộng lớn nằm gần hồ Michigan, đối với Dương Duệ, việc đưa một đứa trẻ bốn tuổi đi thăm quan khắp mọi nơi là rất khó, vì vậy, trước tiên anh đưa con gái đi xem các con vật trong công viên.
Thời gian nhanh chóng trôi qua trong những tiếng hỏi không ngừng nghỉ của Ức Tô và tiếng trả lời không ngớt của Dương Duệ, khi hai cha con chuẩn bị trở về khách sạn, trời đã nhá nhem tối.
Chạy nhảy cả ngày trời rồi, đến giờ Ức Tô đã mệt, cô bé lắc lắc cánh tay của bố nói:
“Daddy, I am so tired.”
“Ba con mình đến chỗ ghế đá bên bờ hồ ngoài công viên ngồi nghỉ nhé, phải nhanh chóng ra ngoài trước khi công viên đóng cửa mà, ok?”
Cúi xuống bên cạnh con, lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay lau mồ hôi nhễ nhại trên trán cô bé, Dương Duệ nở một nụ cười thân thương tràn đầy khích lệ với cô con gái. Đối với việc nuôi dưỡng con, anh nghiêng về cách giáo dục của phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-the-gioi-em-yeu-anh/2378884/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.