Ánh chiều len lỏi qua kẽ lá, vươn mình đến ban công, chạm nhẹ lên tấm cửa kính lớn của phòng ngủ. 
Cảnh tượng đẹp tuyệt vời được tặng kèm với một nhan sắc như tạc tượng. 
Trần Long Vũ mượn màu cam đỏ của hoàng hôn làm ánh đèn cho cậu đọc sách. Tấm lưng vững vàng đón nhận hết những hạt nắng. 
"Cộc cộc" 
Vì cả căn biệt thự chỉ có hai người sống, nên Long Vũ ngay lập tức biết sau cánh cửa là quản gia. 
- Bác vào đi ạ. 
Một bác trai lớn tuổi, quần áo gọn gàng mở cửa nói: 
- Tôi biết chuyện này hơi lạ nhưng có một bé gái tìm cậu. 
"Bé gái?" 
Long Vũ cười thầm. Cậu biết rõ ràng đó là bạn cùng lớp nhưng lại không giải thích lại. 
- Tôi biết rồi, cảm ơn bác. 
Bác quản gia chầm chậm đi trên hành lang mà suy nghĩ. Hiếm khi thấy Long Vũ không từ chối gặp một ai đó. Chẳng lẽ cậu chủ nhỏ lại có "hứng thú" với trẻ con? 
Long Vũ gấp sách lại đi xuống nhà. Cậu vừa mở cửa đã thấy Ái Nhi đứng cười toe toét. 
- Hì, chào đại gia! 
Cậu bất lực đảo mắt một vòng rồi hỏi: 
- Sang đây làm gì? 
- Nào, đừng lạnh lùng thế. Tớ đến thăm hỏi hàng xóm mới mà. 
Mới sáng còn dằn mặt nhau trên lớp mà giờ đã tỏ ra thân thiết rồi. Long Vũ cảm thấy nhạt nhẽo, định đóng cửa thì bị Ái Nhi chặn lại. 
- Ấy! Đừng! Thực ra tớ đến để xin lỗi! 
Thấy cậu bạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822930/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.