Buổi tối, Trần Long Vũ từ bệnh viện về nhà. 
Bầu trời lúc 7 giờ mưa to, xám xịt như cái tâm trạng hiện tại của cậu. Ngồi trên ghế sau của chiếc Maybach, cậu chống cằm liếc nhìn ra cửa sổ. 
Bác quản gia lái xe, lâu lâu nhìn gương chiếu hậu. Hai người đã không nói gì kể từ lúc khám xong. Bác lên tiếng xua tan bầu không khí ảm đạm: 
- Cậu đừng lo. Bác sĩ chưa quyết định được có nên phẫu thuật hay không, chứng tỏ sức khỏe đang phát triển tốt... 
Đôi mắt buồn của Long Vũ không thèm đổi hướng, chỉ chăm chăm nhìn những giọt mưa trên cửa kính rồi chớp nhẹ. 
Bác quản gia đổi chủ đề: 
- À! Hôm qua tôi thấy cậu lấy cái guitar xuống. Cậu có nhã hứng hát hò lại rồi hả? 
Bác thấy Vũ liếc thật nhanh lên gương nhìn mình, sau đó lại nhìn đi. Tâm trạng cậu ấy có chút thay đổi. 
- Mấy ngày nay tôi thấy cậu tươi tỉnh hẳn lên mà vui lây. Là do chú mèo gì đó...? 
- ... 
- Hay vì cô bé ở phòng 2A? 
Long Vũ giật mình khi nghe bác quản gia nhắc đến Ái Nhi. Cậu cố giữ thái độ bình tĩnh, đáp: 
- Tôi không quan tâm ai hết. Bác đừng suy diễn lung tung. 
Đôi lông mày khó chịu, cau nhẹ lại. Cậu không muốn vướng vào lùm xùm với ai. Càng không muốn tiếp xúc với xã hội khi bệnh tình của cậu đang chuyển biến khá tệ. 
...----------------... 
Trần Long Vũ trở về nhà. Cậu bật đèn phòng rồi để gọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822916/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.