Bảo tàng lịch sử của thành phố bao la rộng lớn với nhiều phòng trưng bày. Bước một chân vào thôi cũng đủ ngửi thấy mùi hương dân tộc. 
"Ê coi tấm ảnh đó kìa! Người ta đang làm gì vậy?" 
"Lại đằng kia đi!" 
"Á, cậu giẫm phải chân tớ" 
Học sinh được di chuyển tự do nên không khí trong bảo tàng trở nên náo động. Cô Ly phải nhiều lần nhắc nhở học sinh của mình giữ trật tự. 
Chùm tóc đuôi gà của Ái Nhi cột gọn ra sau. Chiếc ba lô to đùng trên vai làm người khác có cảm giác cô bé như học sinh cấp 2 bị lạc bố mẹ. 
Ngọc Ánh với Hải Nam đi tham quan chung với nhau. Cô không muốn mình làm "bóng đèn" nên tự tách ra. 
Xui thay, Ái Nhi nhỏ con nên không thể chen vào biển khách tham quan. Tầm mắt của người lùn chỉ nhìn thấp thoáng các bức ảnh trắng đen chứ khó mà đọc được chữ chú thích bên dưới. 
Đang ngơ ngác thì vô tình thấy một cụ bà chống gậy đi ngang qua. Bà mặc một chiếc áo đã sờn cũ, đi chân đất. Dáng đi khấp khiểng trông mông lung vô cùng. 
Ái Nhi nhướn người lên gọi: 
- Bà ơi trong này đông lắm! Bà cẩn thận coi chừng ngã! 
Bà lão chầm chậm quay lưng lại, nói bằng chất giọng run run của người cao tuổi: 
- Đi theo bà... Bà kể cho nghe... 
- D-Dạ? 
. 
. 
. 
Chen qua dòng người để theo chân bà lão, Ái Nhi được đưa đến một căn phòng lớn. Các bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822877/chuong-27.html