Ái Nhi bị đuổi ra ngoài phòng, trong lòng có một chút thất vọng về cách hành xử của Long Vũ. 
Hóa ra cậu ta cũng không hoàn hảo...!? 
Sau khi đứng ở cửa thấy hết tất cả, quản gia chủ động nói với Ái Nhi khi cô bé ra ngoài: 
- Cháu có thời gian không? Chúng ta cần nói chuyện. 
Cả hai đi xuống dưới phòng khách. Tiếng chân nặng nề như mang nhiều tâm sự trong lòng. Quản gia lấy cho Ái Nhi một ly nước, chờ cô ngồi yên vị trên chiếc sô pha mềm. 
- Cháu có giận cậu chủ không? 
Nếu nói thật thì là có một chút. Bỗng dưng không nói không rằng, cộc cằn đuổi người ta đi như thế. Cô gái nhỏ không biết nên trả lời như thế nào thì bác lại nói tiếp: 
- Mẹ tôi từng là quản gia của căn nhà này. Khi đó, tôi chân ướt chân ráo theo mẹ vào thành phố... 
...----------------... 
- Chào ông bà chủ tương lai đi con. Sau này con sẽ thay mẹ chăm sóc họ. 
Quản gia lúc này chỉ mới 28 tuổi. Ông bà chủ cũng còn trẻ. Đó là khoảng thời gian Long Vũ vừa chào đời. 
Vì cách nhau chỉ một vài tuổi nên cả ba nhanh chóng trở nên thân thiết. Cứ vậy, hai vợ chồng đi làm, bác ở nhà chăm sóc cậu chủ nhỏ. Bà chủ điều hành một công ty lớn, còn ông chủ là bác sĩ khoa tim mạch. 
Nhưng cuộc sống êm đềm chỉ kéo dài được một thời gian ngắn. 
Sau đó, cả nhà phát hiện Long Vũ bị bệnh. Cậu phải nằm viện từ khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822852/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.