Năm cũ trôi qua, những ngày nghỉ đón xuân cũng kết thúc. Long Vũ được xuất viện và nghỉ ngơi tại nhà, tạm thời rời xa trường lớp trong 2 đến 3 tuần. 
Buổi chiều trước ngày nhập học, sắc đỏ của năm mới hòa vào các tia hoàng hôn trên đường. Ngọc Ánh lên thành phố mang theo bao nhiêu là quà bánh. Còn không quên một phong bì nho nhỏ cho "đứa trẻ" cùng phòng. 
- Đây, lấy lộc thôi nhá. Không nhiều đâu. 
- Dạaa! Cảm ơn người đẹp! 
Cô bạn đưa lì xì rồi phủi đồ từ va li treo lên móc trong tủ. Ái Nhi vui mừng hôn lấy hôn để phong bì đỏ. 
Ngọc Ánh vừa treo quần áo vừa hỏi: 
- Cậu với Rồng anti-social đã đi hẹn hò ở đâu? 
Ái Nhi vẫn còn vô tư, cô phẩy nhẹ bao lì xì đáp: 
- Chưa hẹn hò mà. Tụi này mới chỉ là bạn thôi! 
Ngọc Ánh đang quay mặt vào tủ xếp đồ, cô ngạc nhiên khi nghe hai người vẫn là bạn: 
- Ủa? Lần trước tỏ tình rồi mà? 
Có một khoảng lặng vài giây trước khi Ái Nhi lí nhí trong miệng: 
- Tớ hỏi cái này... 
- Hở? Nghe nè. 
- Nếu hôn nhau rồi thì phải là người yêu đúng không? 
Ngọc Ánh vừa tập trung móc đồ vừa trả lời theo bản năng: 
- Ừa, nếu không "quen" nhau mà hôn thì kì lắm. Mà sao tự dưng hỏi vậ... 
Câu nói đứt đoạn. Cô bạn giật mình quay đầu nhìn Ái Nhi, tay vẫn còn chưa treo xong bộ đồ. 
- Không lẽ cậu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822838/chuong-46.html