Hồng Kông vào thu, cơn gió đầu thu mang theo chút se lạnh, lướt qua lá cây ngoài cửa sổ nghe xào xạc.
Tia nắng đầu tiên của buổi sớm xuyên qua lớp rèm voan trắng rọi vào, cửa sổ mở hé, tấm rèm mỏng manh cũng nhẹ nhàng lay động theo làn gió.
Lạc Thi vừa kết thúc một chuyến lưu diễn của dàn nhạc, ngày nghỉ cô được ngủ nướng một giấc, mái tóc dài hơi rối, cơn buồn ngủ vẫn chưa tan hết. Cô mơ màng trở mình nhìn ra ngoài cửa sổ, vô thức đưa tay ra như muốn nắm lấy hình dạng của ánh sáng.
Sau lớp rèm voan, có một bóng hình màu vàng kim ẩn hiện. Lạc Thi ngẩn ra một lúc, cửa sổ phòng ngủ chính của họ nhìn thẳng ra vườn, nhưng làm gì có thứ gì màu vàng kim.
Cô lật chăn bước xuống giường, vừa kéo rèm cửa ra đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ tại chỗ.
Làn gió mang theo hơi thở ẩm ướt của đất và hương thơm trong lành của cây cỏ ập vào mặt, cơn buồn ngủ của Lạc Thi cũng tan biến hoàn toàn vào khoảnh khắc này.
Trong vườn một cây ngân hạnh vàng rực sừng sững, gió khẽ thổi qua, cả cây vàng óng lay động yêu kiều.
Xung quanh cây ngân hạnh đã được lá rụng phủ thành một tấm thảm vàng. Ngay cả lối đi bằng đá trong vườn, mặt hồ tiểu cảnh cũng trôi nổi vài chiếc lá ngân hạnh.
Nhưng trước khi cô lên đường đi lưu diễn, ở đây không hề có cái cây này.
Lạc Thi rơi vào một trận ngẩn ngơ.
Cô không biết gì về việc chăm sóc hoa cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-mua/4881732/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.