Kế hoạch lướt ván dự định cho buổi chiều cứ thế tạm thời bị gác lại.
Sau khi từ phòng tắm bước ra, Lạc Thi đã mệt đến mức ngủ một giấc trên giường cho đến khi hoàng hôn buông xuống. Lúc tỉnh dậy, những hình ảnh nóng bỏng trong phòng tắm bất chợt ùa về trong tâm trí cô.
Cô phát hiện ra rằng, vào những khoảnh khắc nhất định, việc làm nũng của cô chẳng những không có tác dụng, mà ngược lại còn trở thành chất xúc tác, thúc đẩy sự hoang dã ẩn sau vẻ ngoài của Chu Duật Lễ trỗi dậy một cách điên cuồng. Đến cuối cùng, cô gần như sắp khóc, anh mới chịu rũ lòng thương xót mà ôm lấy cô, một lần nữa giành lại quyền chủ đạo.
Lạc Thi trở mình, cô vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ. Đó đúng là khoảnh khắc hoàng hôn rực rỡ như vàng tan chảy, những vệt ráng chiều lộng lẫy nhuộm kín cả bầu trời. Màu tím khoai môn và màu hồng anh đào quyện vào nhau, đẹp tựa một bức tranh sơn dầu.
Cô vô thức cất tiếng, định chia sẻ khoảnh khắc này với Chu Duật Lễ, nhưng lại không nhận được lời đáp. Mãi sau cô mới nhận ra, khoảng giường bên cạnh trống không, anh không có trong phòng.
Anh đi đâu rồi?
Lạc Thi nhanh chóng lật chăn xuống giường. Khi cô đưa tay định lấy điện thoại trên tủ đầu giường để nhắn tin cho anh, cô thấy ở đó có một mẩu giấy nhắn.
Trên giấy là nét chữ của anh— Anh ở trên bãi biển đợi em.
Lạc Thi có chút bối rối. Cô lại nhìn xuống người mình, bây giờ cô đang mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-mua-tri-ha/4679923/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.