Trong phòng ngủ tĩnh lặng, tiếng xé toạc vỏ bao cao su vang lên đột ngột đến lạ thường.
Dù đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng, nhưng đến khoảnh khắc ấy, tim Lạc Thi vẫn đập nhanh đến mức không dám nhìn thẳng vào anh.
Lớp vải mỏng manh lúc này đang vắt trên cổ tay trắng muốt của anh, thậm chí còn có thể thấy một vệt ẩm ướt nhỏ, thế nhưng kẻ gây rối lại chẳng có ý định gỡ nó xuống.
Lạc Thi không hiểu, sao anh có thể bình tĩnh đến vậy.
Hai cánh tay với những đường cơ bắp săn chắc của anh chống hai bên người cô, đôi mày nhíu chặt khi anh chậm rãi dò dẫm. Anh không chút do dự, một tiếng động trầm nặng đầy kìm nén vang lên bên tai cô.
Chu Duật Lễ cúi đầu nhìn chăm chú vào gương mặt ngây thơ đến chết người của cô, và cả đôi mắt trong veo rụt rè ấy. Sợi dây thần kinh căng như dây đàn trong đầu anh gần như đứt phựt. Anh cố nén một h*m m**n mãnh liệt, anh muốn ngay lập tức làm cô khóc nấc lên.
Nhưng anh lại sợ cô sẽ có bất kỳ trải nghiệm không tốt nào, vì thế anh lại kiên nhẫn cúi xuống, dịu dàng hôn cô, day dưa không dứt, không hề có ý định dừng lại.
Như muốn phân tán sự chú ý của cô, anh đưa tay v**t v* đuôi mắt cô, mái tóc ngắn trên trán cũng lấm tấm mồ hôi. Anh hỏi: “Bảo bảo, có thích anh không?”
“…Thích ạ.” Ngón tay Lạc Thi bấu chặt vào lưng anh, giọng cô nức nở đáp lời anh.
Anh tiếp tục dẫn dắt: “Thích ai nhất?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-mua-tri-ha/4679902/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.