Nửa năm sau.
Chiếc ôtô chạy lên ngọn đồi ở ngoại ô thành phố. Nơi đây là nhà riêng của Hiểu Đông, cũng là nơi mà mỗi cuối tuần hai người sẽ sống ở đây để tự tạo không gian riêng tư cho mình.
[Cạch!]
Vừa mở cửa đi vào thì thấy Hiểu Đông đang ngồi ở sofa xem một sấp báo cáo dày cộm. Mỉm cười đi về phía anh, cô đặt những túi thực phẩm xuống bàn rồi cúi người vòng tay ôm lấy cổ, đôi má cũng kề sát bên nhau.
Mộc Miên buông ra câu cảm thán:
- Chăm chỉ quá!
Nhìn cô với ánh mắt ôn nhu, anh cũng đáp trả bằng một nụ cười hạnh phúc.
- Em đi siêu thị có mua nhiều thứ không?
- Cũng không nhiều lắm! Em còn muốn mua thêm thật nhiều thứ để anh ra đó vác về.
Nắm lấy tay kéo ra phía trước, Mộc Miên vừa xuất hiện trước mặt thì anh đã dùng một lực vừa đủ kéo cô ngồi vào lòng mình.
- Anh biết người yêu của anh không nỡ làm như vậy đâu.
- Anh chỉ giỏi đoán mò thôi.
- Được rồi! Không trêu em nữa. Chiều nay anh sẽ đi gặp nhóm bạn thời cấp ba, anh muốn đưa em đi cùng, được không?
- Được chứ! Bây giờ cũng không còn sớm, em đi chuẩn bị trước nha.
Mộc Miên vừa đứng dậy thì anh lại kéo tay khiến cô một lần nữa ngồi vào lòng mình. Ngắm nhìn gương mặt kiều diễm một lúc, anh thầm nói:
- Mặc gì giản dị nhất ấy, đừng quá lộng lẫy. Những lúc em xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3479507/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.