Sếp… Tôi… Tôi… Đúng là tôi ghét cô. Đúng là tôi có nghe lời Ngôn Tuyết bày ra những trò vặt vãnh để xáo trộn mọi việc. Nhưng tôi không hề bắt tay với cô ta để phá hoại những lô hàng đó. Xin cô… Xin cô hãy tha thứ cho tôi. Tôi xin lỗi!
Nhìn bộ dạng của cô ta quả thật khóc đến mức đáng thương. Nhưng nghĩ đến bao nhiêu chuyện đã diễn ra khiến Mộc Miên không thể nào dung thứ.
- Lúc cô làm những việc này có từng nghĩ đến ngày hôm nay hay không? Rất may những lô hàng đó đã được đánh tráo thành hàng giả, nếu như là thật thì cả Diamond này sẽ hoàn toàn sụp đổ như cách mà họ muốn vậy. Cô chỉ là một con tốt thí. Khi xong việc rồi còn mấy ai nhớ đến cô? Một kẻ phản bội, nắm giữ vô số bí mật thì cách duy nhất để ngậm chặt miệng chính là diệt khẩu. Còn không lấy gia đình của cô ra uy hiếp, có chuyện sẽ đẩy cô ngồi tù thay. Ngày hôm nay cho dù có hay không thì cô cũng không thoát được. Mọi chuyện cứ để pháp luật xử lý, nhiệm vụ của tôi đến đây đã hết rồi.
Mộc Miên vừa quay lưng rời đi thì Hà Thi đã níu khủy tay giữ lại. Vội quỳ xuống, cô ấy không ngừng khóc nấc:
- Sếp… Hức, hức… Tôi biết tôi sai rồi. Mong cô hãy rộng lòng lượng thứ.
Không trả lời một câu, Mộc Miên gạt tay cô ấy rồi tiếp tục bước đi. Những chuyện như thế này nên được giải quyết triệt để. Không những tốt cho Diamond mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3455593/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.