Từ lúc trở về công ty là Mộc Miên bận túi bụi với một mớ giấy tờ, thiết kế rồi còn các bản báo cáo được nhân viên nộp lên. Với tần suất giải quyết công việc dày đặc, cô hoàn toàn không biết có một người đàn ông chỉ vì một bức ảnh không rõ ràng mà đã như ngồi trên đống lửa.
[Cạch!]
- Để báo cáo lên bàn rồi ra ngoài đi, có việc cần tôi sẽ gọi.
Một mực chú tâm đến sấp giấy dày cộm trong tay nên khi nghe tiếng mở cửa vẫn không làm cô để ý. Người kia không trả lời tiếng nào, chỉ đóng chặt cánh cửa rồi đi đến trước bàn làm việc.
Áp tay vào trán suy nghĩ một lúc rồi lại viết tiếp tục. Mãi không thấy người kia rời đi thì cô đã lên tiếng thêm một lần:
- Còn chuyện gì nữa sao?
- Phải! Em quên mất một người rất quan trọng rồi.
Nghe thấy chất giọng quen thuộc vang lên là Mộc Miên lập tức ngẩn mặt nhìn. Trông thấy Hiểu Đông đang ở ngay trước mắt khiến cô không nhịn được mà bật cười một cái.
Sắc mặt của anh lúc này là sao đây? Bị ai trêu chọc rồi hả?
Khủy tay chống lên bàn, hai tay đan vào nhau, cô thích thú hỏi:
- Anh sao vậy?
- Anh chẳng làm sao!
Hiểu Đông đi đến sofa rồi chán nản thả người ngồi xuống. Không phải không muốn nói mà anh không biết phải nói ra tâm trạng lúc này của mình như thế nào. Dẫu cả hai là người yêu, cũng biết cô có tình cảm với mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3440802/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.