Dạo gần đây vì phải sắp xếp lại tất cả đồ đạc để sang nước ngoài định cư cùng cha mẹ nên Mỹ Vy hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ bất kể chuyện gì khác ngoài người đàn ông khiến mình đau lòng nhất. Càng thu dọn thì tâm trạng lại càng thêm não nề. Thời gian qua để liên lạc được với anh là điều rất khó, thậm chí cả lễ tốt nghiệp của cô cũng chỉ có mỗi mẹ, bà Biện và bạn bè chứ chẳng thấy bóng dáng của anh ở đâu. Anh có biết, ngoài người thân ra thì người mà cô luôn luôn mong đợi chính là anh không? Ấy vậy mà đến một cái bóng cũng không hề thấy.
Mang một túi quà đi vào bên trong nhà họ Biện. Dừng chân trước sân nhà, Mỹ Vy đưa mắt nhìn xung quanh một lần cho thật kỹ. Mười năm nay được tự do ra vào nơi này đối với cô đó là một đặc ân, không phải ai cũng có thể đặt chân đến, vả lại gia thế của anh và cô vô cùng chênh lệnh. Tất cả đều do duyên số cả, nếu ngày ấy không xảy ra thì mối quan hệ của cả hai đã không như hiện tại.
- Sao vậy? Tự nhiên con lại đứng đây? - Bà Cao nhìn cô khó hiểu.
- Dạ không có gì, mình vào trong thôi mẹ.
Hai mẹ con cùng nhau đi vào trong phòng khách. Vẫn như thường ngày, cứ đến giờ này là bà Biện lại xem tivi nên đã rất nhanh chóng họ đã trông thấy nhau.
- Ơ? Chị Cao!
Bà Biện trông thấy bà Cao đến đột ngột thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3440800/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.