Dưới cơn mưa ào ạt dai dẳng không dứt, Mộc Miên lo lắng đến mức đứng ngồi không yên, hai tay cũng siết chặt vào nhau từ khi nào. Hết đi qua rồi đi lại. Cô đứng ở trong sảnh còn anh thì phóng xe bạc mạng dưới cơn mưa lạnh buốt, quả thật chỉ suy nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta tan nát cõi lòng.
Đã đợi hơn một giờ đồng hồ vẫn chưa thấy anh đâu. Cô không biết anh có thật sự đến tìm mình hay không nhưng ngay lúc này mà lấy điện thoại gọi đi cũng rất nguy hiểm. Đường thì trơn, mưa đến mức trắng xoá cả mọi khoảng không rộng lớn, cô chỉ mong rằng anh vẫn được bình an vô sự đã là quá đủ đối với mình.
Chỉ thêm gần mười phút chờ đợi thì đã thấy một chiếc môtô chạy vào bãi đỗ xe. Thông thường Hiểu Đông chỉ đi ôtô nên cô cứ đinh ninh đó không phải là anh. Nhưng rồi người đàn ông với dáng vẻ cao ráo quen thuộc cứ mập mờ trong cơn mưa khiến Mộc Miên không thể rời mắt. Khi nhận ra đó thật sự là anh thì cô đã vội vàng bước thêm vài bước lên phía trước trông đợi.
Đứng dưới cơn mưa nặng hạt, trông thấy Mộc Miên đang chờ đợi mình khiến Hiểu Đông chẳng còn cảm thấy lạnh lẽo vì cơn gió buốt giá không ngừng rít qua da thịt. Quả là không sai mà! Trong lòng cô có anh… Nhất định là đã có anh.
Trông thấy anh cứ đứng yên một chỗ, trầm mình trong cơn mưa đang trút xuống ào ạt, cô lớn tiếng gọi:
- Anh bị ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3426895/chuong-69.html