Con còn nhớ bác không? Chúng ta đã gặp nhau lúc ở chợ hoa xuân đó.Nghe bà nhắc, Mộc Miên có chút ngờ ngợ. Hình như ngày giao thừa cô đã gặp bà khi đang chọn hoa, cũng là ngày ấy… Nghĩ đến đấy ánh mắt đã nhìn đến Hiểu Đông. Vẫn dáng vẻ này nhưng tại sao hôm nay lại xa cách đến vậy?
Cô mỉm cười, khẽ gật đầu.
- Dạ con nhớ! Con rất vui vì được gặp bác ạ.
- Hiểu Đông đã nói rất nhiều về con, bác và cả bác trai đều mong một ngày chúng ta có thể cùng nhau dùng một bữa cơm ấm áp. Con biết không, cái thằng nhóc này mười năm nay đã không thèm để mắt đến ai rồi, vậy mà gặp con thì lại không quên được.
Trong khi bà Biện rất hào hứng nói rất nhiều chuyện thì Mộc Miên lại có chút suy tư. Mọi chuyện là như thế nào vậy? Chẳng phải nhà họ Biện sẽ sớm gặp nhà họ Cao sao? Tại sao mọi thông tin đã tiếp nhận được lại khiến cô cảm thấy càng hoang mang như thế này?
- Ngày đầu tiên gặp con là bác đã có ấn tượng rất tốt, khi biết hai đứa có quen biết thì cả hai bác đều phấn khích và mong chờ ngày chúng ta sẽ gặp nhau. Nhưng thằng con trai này của bác làm ăn lại chậm chạp, không biết thức thời gì cả.
- Mẹ! Mẹ đừng làm Mộc Miên áp lực quá. Con và em ấy vẫn là mối quan hệ bình thường thôi. - Anh nói.
- Thưa bác, con cảm thấy rất biết ơn khi bác đã yêu thích con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3396253/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.