Đưa tay lên xem đồng hồ, thay vì về phòng làm việc thì Hiểu Đông lại xuống sảnh chính chờ đợi Mộc Miên. Giờ này có lẽ cô ấy cũng gần đến nơi rồi.
Mộc Miên vừa đến Diamond thì tiếp viên đã mời cô ngồi ở sofa chờ đợi vì cuộc họp vẫn chưa kết thúc. Hình như có chuyện gì đó thì phải, ai nấy đều nhìn về phía này rồi xì xầm bàn tán. Vốn là người tách biệt với mạng xã hội, Mộc Miên chỉ quan tâm đến công việc và khách hàng tìm đến mình thông qua mail nên rất ít xem tin tức hay là những trang mạng xã hội lớn. Vậy nên những gì họ bàn tán xôn xao cô đều không biết gì, cũng không biết mình đã bị đưa lên mặt báo từ đêm qua.
- Mộc Miên!
Nghe tiếng gọi, Mộc Miên đưa mắt nhìn thì thấy Hiểu Đông đang đứng cách mình không xa.
Cô đứng dậy, gật đầu chào.
- Anh Biện!
Hiểu Đông đi đến trước mặt, cách cô chỉ tầm vài bước chân, niềm nở nói:
- Em đợi lâu chưa?
- Không đâu. - Cô vội xua tay - Tôi chỉ vừa đến thôi.
- Vậy đến văn phòng của tôi trước rồi nói tiếp.
Mộc Miên siết quai túi rồi nghĩ ngợi. Chỉ là trả lại áo cho anh nên đi đến đó cũng không cần thiết lắm.
- Tôi nghĩ không cần đâu, tôi đến đây chỉ trả lại áo cho anh rồi về ngay.
- Em đừng vội, tôi có việc quan trọng muốn bàn với em. Không mất nhiều thời gian lắm đâu.
Anh đã nói như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3396234/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.