Sau khi tan làm thì Hiểu Đông đã đến nhà của Mỹ Vy thay vì về nhà họ Biện. Vốn dĩ anh còn một số việc nhưng cô ấy nói vừa học được vài món mới, còn có bánh gato nên muốn anh qua dùng bữa cùng mình. Hiểu Đông cũng không suy nghĩ gì nhiều, mười năm qua đều như vậy, mỗi lần Mỹ Vy gọi thì anh đến thôi. Dẫu sao cô ở đây chỉ một mình cũng có phần buồn chán và anh vẫn giữ đúng như lời hứa năm xưa, chăm sóc, bảo vệ Mỹ Vy bất cứ lúc nào có thể.
[Cạch!]
- A, anh đến rồi.
Chỉ vừa nghe tiếng mở cửa thì Mỹ Vy đã đi từ trong bếp ra. Không ngờ rằng anh lại đến sớm như thế.
Vuốt ngược mái tóc, Hiểu Đông mang laptop vào và ngồi xuống sofa.
- Ừm, hôm nay không có việc nhiều.
- Vậy anh ngồi đó chơi đi, đợi em một chút là có cơm rồi.
- Hết việc rồi à? Không cần anh giúp sao?
- Không cần đâu, tự em lo được.
Hiểu Đông nhìn theo bóng Mỹ Vy rồi mở laptop xử lý một số công việc và vài mail đã nhận được. Nói việc không nhiều là vậy nhưng chung quy vẫn tối mặt tối mày. Vả lại sau những ngày nghỉ Tết thì việc lại càng ứ đọng.
Đang nấu thức ăn thì điện thoại có thông báo. Mỹ Vy mở ra xem thì nghĩ ngợi một lúc rồi mới ra ngoài. Hình như cần phải dùng đến laptop nhưng laptop của cô đã mang đi bảo hành từ trong Tết, vài ngày nữa mới có thể nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3396229/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.