Vừa mới đi làm về, còn chưa kịp thay đồ thì Hải Nhi đã kéo Mộc Miên vào phòng và ướm thử cho vài bộ váy. Mặc cho cô liên tục thắc mắc chuyện kì quặc này nhưng Hải Nhi vẫn một mực muốn cô mặc thử.
Mộc Miên hỏi:
- Chị? Tại sao lại ăn mặc đẹp như thế chứ?
Hải Nhi vừa loay hoay chọn váy áo vừa đáp:
- Đương nhiên đến tiệc mừng của anh An rồi.
- Đến dự tiệc mừng thôi mà, cần gì phải chuẩn bị lộng lẫy quá mức vậy chứ?
- Tại sao lại không? Vào đó phải ăn mặc đẹp đẽ, thời trang hơn một chút.
Mộc Miên lắc đầu ngao ngán nhìn chị gái mình rồi với tay lấy một bộ váy mà bản thân cho là thích hợp nhất.
- Chị à, vào quán bar của anh An chỉ có chị em mình chứ có bạn bè xa lạ gì đâu. Em mặc bộ này là được rồi.
- Ai nói với em không... À! Đúng vậy, không có ai xa lạ cả.
Hải Nhi mỉm cười đắc ý khiến Mộc Miên cảm thấy khó hiểu. Đẩy cô vào phòng tắm, cô ấy cứ luôn miệng luyên thuyên hối thúc không thôi.
- Em vào thay đồ đi, mặc gì cũng được.
Biết rõ tính cách của em gái mình nên Hải Nhi không chọn lựa thêm gì nữa. Nếu như mà nói với Mộc Miên rằng cô đã nhờ Trường An sắp xếp hẹn người bạn kia tới thì chắc chắn Mộc Miên sẽ không đi. Tốt nhất là tìm cách để tác hợp cho hai người họ. Chú và thím đã nhờ vả rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3396200/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.