"Cắt rồi ạ!" Hai tay Hàn An Ca ôm lấy cái đầu nhỏ nhắn của cô nhóc, lòng bàn tay đầy thịt xoa qua xoa lại, cảm giác gai nhọn khiến lòng bàn tay cô nhóc ngứa ngáy.
Vừa nói, vừa cười khúc khích, cô nhóc đã nghịch với cái đầu như vậy rất nhiều lần, vẫn cảm thấy rất thú vị.
Hàn Bùi Vân bảo Cố Cảnh Hàm đừng đứng ngốc ở đó, đi vào nhà trước, cô nhớ tới mấy ngày trước An Ca cư xử không bình thường, nói trong gương không muốn có tóc, nhưng cô không để ý đến, thế mà mới rời nhà mấy ngày, về nhà đã đối mặt với cái đầu trọc, làm sao có thể chấp nhận được?
Bùi Nhã Thục nhìn thấy Cố Cảnh Hàm tới, bà cũng không nói gì, đầu tiên giải thích cho Hàn Bùi Vân tại sao An Ca lại thế.
Hàn Bùi Vân nghe xong, ngồi ở trên sô pha một hồi lâu vẫn không bình tĩnh được, cô không thể trách mẹ đã không cất kéo cẩn thận, cũng không thể trách An Ca tự ý sử dụng vật nguy hiểm sắc nhọn.
Cô biết An Ca rất để ý đến mái tóc dài của cô nhóc, chỉ vì làm cho Lịch Lịch vui, để Lịch Lịch không thấy cô bé khác gì so với bạn cùng tuổi, mà lại lén lấy kéo cắt tóc.
Cố Cảnh Hàm muốn giải thích với An Ca, mấy câu nói kia của cô không thể hiểu như thế được, Hàn Bùi Vân dùng mắt ra hiệu cho cô thôi đi, không cần thiết.
Hàn Bùi Vân chỉ nói điều cô để ý nhất, nghiêm túc cảnh cáo: "An Ca, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3488131/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.