Hàn An Ca nắm tay mẹ Cố vào văn phòng, không quan tâm người lớn đang nói gì, tất cả sự chú ý của cô nhóc đều đổ dồn vào chiếc ghế văn phòng lớn bọc da màu đen phía sau bàn làm việc.
"Mẹ Cố, con muốn ngồi ở đây." Cô nhóc chỉ vào chiếc ghế trước mặt, trong mắt cô nhóc, chiếc ghế bá đạo này trông giống như một thiết bị trong công viên giải trí, sau khi ngồi lên nó có thể xoay và di chuyển.
"Được." Cố Cảnh Hàm bế cô nhóc lên, đặt cô nhóc lên ghế.
Hàn An Ca thả mình trong lớp da mềm mại, bắp chân lắc lư trong không trung, sau đó kéo mép bàn, cố gắng xoay ghế.
Hét lên: "Bay vào vũ trụ, dải thiên hà bao la!"
Nhóc con cứ như vậy cảm thấy mới lạ thú vị, Cố Cảnh Hàm cười nhìn con gái, lại nhìn Hàn Bùi Vân, cô ấy cũng cười, nhưng ánh mắt lại mờ mịt, tựa hồ đang có tâm sự.
"Mẹ Cố, đây là công ty của mẹ à?" Đôi mắt nai con của An Ca nhìn quanh văn phòng, rất mới lạ.
Mẹ cô nói đưa cô đến công ty của mẹ Cố để tìm mẹ Cố, Hàn An Ca nghĩ văn phòng mà cô nhóc đang ngồi, chính là công ty mà mẹ cô nhắc đến.
Trong lòng An Ca, mẹ Cố là người quyền lực nhất thế giới, có rất nhiều tiền, có nhà lớn, nhiều xe đẹp, công ty là nơi làm việc, công ty của mẹ Cố cũng rất lớn.
"Ý con là ở đây?" Cố Cảnh Hàm giúp An Ca chậm rãi xoay chiếc ghế văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3480387/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.