Hàn Bùi Vân cảm thấy như có ba dấu hỏi lớn trên đầu, giống như một biểu tượng cảm xúc dấu chấm hỏi màu đen ngoài đời thực.
"Chuyện này..." Hiểu lầm quá lớn, lớn đến mức Hàn Bùi Vân do dự không biết có nên nói thật không, lại sợ tài sản ròng của Cố Cảnh Hàm sẽ dọa đến mẹ cô - một người phụ nữ truyền thống giản dị sống tiết kiệm.
"Dì." Cố Cảnh Hàm lễ phép gọi.
Mẹ Khóc Nhè cũng thú vị đó chứ, bề ngoài lo lắng không biết con gái mình có bị lừa hay không nhưng thực chất lại đang thắc mắc và hoài nghi nhân phẩm của mình.
Trận đấu này, cô Cố Cảnh Hàm sao có thể thua được.
Bùi Nhã Thục liếc xe hỏi: "Sao?"
Qua hai lần tiếp xúc ngắn ngủi, bà đại khái biết điều kiện gia đình của Cố Cảnh Hàm không tệ, sự nghiệp chắc cũng ổn, đột nhiên nói ra lời này, chỉ đơn giản tổn hại người này thành nghiện.
"Hình như dì không biết cháu có tiền đến cỡ nào." Cố Cảnh Hàm nhàn nhạt nói.
Hàn Bùi Vân đang lái xe, vẻ mặt khó xử, hai người này đang cãi nhau cái gì vậy?
Bùi Nhã Thục chế nhạo, không từ bỏ khí thế: "Cô giàu hơn con gái tôi không?"
Trong lòng Hàn Bùi Vân run lên, bản thân vốn không mong ba mẹ có thể công nhận cô, thế nhưng giờ nghe mẹ nói ra ba chữ "con gái tôi", trong đó còn chứa chút kiêu ngạo mà bản thân cô khó xác nhận được,
Sợ hai người lại bùm chéo nhau, Hàn Bùi Vân nhẹ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3469412/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.