Cố Cảnh Hàm nhất quyết muốn đưa chiếc xe mới cho Hàn Bùi Vân, để cô ấy nhận lấy, cô không chê mà lái chiếc BMW nhỏ đi mất, trên đường về nhà bản thân nghĩ mãi không ra, sao lúc trước lại đi nói tìm vịt làm gì?
Ngày mùng một Tết, ít có ai đi ra cửa, tối hôm qua tuyết rơi suốt đêm, trên đường đầy tuyết khiến đường phố càng thêm vắng vẻ.
Cố Cảnh Hàm đi xe hơi với tốc độ của xe đạp, bị mấy chiếc xe phía sau lái vượt qua, cô không suy nghĩ về biểu cảm lúc đó của Khóc Nhè, bản thân cũng đã giải thích rồi, vậy rốt cuộc có tin không?
Cái biểu cảm kia, rốt cuộc thể hiện cho "em hiểu rồi", hay là "chị bẩn"?
Cố Chỉ Lịch nhìn tuyết trắng dọc đường, tuyết bị những người công nhân quét dọn sang hai bên đường, chất thành những ngọn đồi cao, cô bé bắt đầu tưởng tượng đến cảnh bản thân tháo chiếc khẩu trang, cùng với An Ca lăn từ đồi núi tuyết này sang đồi núi tuyết khác.
Sau đó, cô bé nhớ đến Tuyết Bảo bị hỏng kia, mẹ Hàn nói là do bột khô lại, nhưng cô cảm thấy, Tuyết Bảo chắc cũng giống bản thân cô bé, đều sinh bệnh.
An Ca nói Tuyết Bảo hỏng rồi, sau đó tức giận ném nó vào thùng rác.
Chóp mũi Cố Chỉ Lịch đau nhức, cô bé vẫn hối hận vì không nhặt Tuyết Bảo, lỡ như Tuyết Bảo không được uống thuốc thì sao đây?
Nhưng......
Cô chút thất vọng mà lắc đầu, bản thân đã uống không biết bao nhiêu thuốc, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3455369/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.