Phản ứng của Cố Cảnh Hàm cũng giống như Hàn Bùi Vân, trong đầu đầy dấu chấm hỏi, nhưng mà phản ứng của cô nhanh hơn, nhanh chóng hỏi ý tứ của đối phương: "Em thấy thế nào?"
Hàn Bùi Vân dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Cố Cảnh Hàm, người này có độc đúng không!
Một câu vui đùa của trẻ con thôi mà, có đến mức phải nghiêm túc thảo luận không vậy?
Cố Cảnh Hàm hơi cau mày, giống như đang suy nghĩ, tự hỏi rồi tự trả lời: "Chị thấy... cũng không thể không được."
Hàn Bùi Vân càng thêm kinh hãi nói không nên lời, còn dám nói không thể không được? Không thể không được cái quần!
Hai đứa như chị em, Lịch Lịch thì là con ruột của cô, An Ca cũng không khác mấy là con ruột, cô làm sao có thể nhìn thẳng vào chữ kết hôn được chứ?
"Chị điên rồi à?" Cô liếc mắt lạnh lùng nhìn Cố Cảnh Hàm, gằn từng chữ một.
Dì Trương và dì Lý thấy tình hình không ổn, một người thì nói trong bếp còn đồ nấu chưa xong, một người thì chạy ra vườn hái rau.
Cố Cảnh Hàm cười khẽ, ngồi xuống bên cạnh Lịch Lịch rồi ôm con gái, sau đó nhìn Hàn Bùi Vân, trong mắt hiện lên cảm xúc kìm nén: "Coi như cho một hy vọng đi."
Cảm xúc trong mắt đối phương trực tiếp phản ánh vào trong mắt cô, Hàn Bùi Vân đột nhiên cứng đờ, một cảm giác bi thương dâng trào sâu trong cổ họng.
"Được." Cô nhếch khóe miệng, biết bản thân cười cũng không đẹp, bất an cắn môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3422634/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.