Cố Cảnh Hàm cảm thấy mình đột nhiên trở nên không trọng lượng.
Cô nhìn thấy khuôn mặt trước mặt đang cười như hoa, còn nghe thấy dì Vương che miệng kêu lên "Ôi mẹ ơi."
Hàn Bùi Vân nản lòng, muốn đem Cố Cảnh Hàm đặt trở lại giường, nhưng cô lại lùi về sau một bước khá lớn, hay tay đồng thời khuỵu xuống, mất đi sức lực đặt người về lại vị trí cũ.
Quan trọng là cô như bị chọc vào trúng huyệt cười, có làm thế nào cũng không ngăn được.
Khi Cố Cảnh Hàm còn cách mặt đất 30cm, Hàn Bùi Vân chúi người xuống căn bản là không có sức bật dậy, nhìn thấy Cố Cảnh Hàm trong tay cô sắp tuột xuống, cái đầu tiên gắng sức chính là gồng mông.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Cố Cảnh Hàm ôm chặt cổ Hàn Bùi Vân, kịp thời ngăn chặn tốc độ rơi xuống, cổ Hàn Bùi Vân nặng trĩu, thân trên không tự chủ nghiêng về phía trước, rồi khuỵu xuống đất.
Lúc này, thân thể của Cố Cảnh Hàm vẫn còn cách mặt đất 10 centimet, hai chân Cố Cảnh Hàm đặt trên mặt đất, chia sẻ phần lớn trọng lượng cho Hàn Bùi Vân, cô vẫn đang khóa cổ đối phương, khi cô nghe thấy tiếng đầu gối của Hàn Bùi Vân chạm vào mặt đất, tim cô nhói lên.
Nụ cười trên mặt Hàn Bùi Vân tắt đi, sắc mặt tái nhợt, hít một hơi thật sâu.
"Đau không?" Cố Cảnh Hàm giãy dụa hai lần, đứng dậy trước.
"Mẹ, mẹ có muốn Lịch Lịch hôn không ạ?" Lịch Lịch đang muốn rời khỏi giường nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3375083/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.