Hàn Bùi Vân cố ý nghiêm mặt hỏi: "Em đã đồng ý với chị chưa?"
Cố Cảnh Hàm háo hức nhìn cô: "Đồng ý rồi."
"Khi nào?" Mở to mắt nói dối, đây chính là Cố Móng Heo hiện tại.
"Thì sáng cái ngày mà em ở nhà chị, chị nói chị muốn cưới em, em cười mà." Cố Cảnh Hàm đã tính toán chính xác thời gian và địa điểm, chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.
Hàn Bùi Vân trong mắt lại hiện lên ý cười: "Lúc đó, em cười chị ngốc!"
"Vậy em có bằng lòng gả cho chị không?" Cố Cảnh Hàm khẳng định cô biết đáp án, cô cầm chiếc nhẫn trên tay trái của Hàn Bùi Vân, nhìn sâu vào mắt đối phương, giọng điệu thoải mái nói: "Cho dù quà đáp lại là cái khoen lon, chị cũng đeo."
Hàn Bùi Vân đè xuống chữ "em đồng ý" trong cổ họng, đặt tay phải lên mu bàn tay Cố Cảnh Hàm, nhẹ nhàng kéo tay cô ấy ra.
Không phải vì quá đột ngột, cũng không phải vì không có cảm giác nghi thức.
Ánh sáng trong mắt Cố Cảnh Hàm tối sầm lại, cô nhìn Hàn Bùi Vân tháo chiếc nhẫn cô vừa đeo ra, giơ lên không trung như muốn đưa lại cho cô.
Cô vô thức lùi lại một bước, Hàn Bùi Vân đưa chiếc nhẫn lại cho Cố Cảnh Hàm, trái tim vừa tràn đầy nhiệt huyết của Cố Cảnh Hàm bỗng nhiên biến thành một cái vỏ trống rỗng xì hơi.
"Cố Cảnh Hàm." Hàn Bùi Vân bình tĩnh gọi tên cô.
Tim Cố Cảnh Hàm thình thịch, sao không gọi hắn là Cố Móng Heo chứ? Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3373761/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.