Một ngày sau khi Cố Cảnh Hàm không có ở đây, Hàn Bùi Vân một mình đến trường mẫu giáo đón An Ca, đi qua hành lang đến cửa lớp học của con gái, chưa thấy bóng dáng người đâu, chỉ nghe thấy giọng nói của An Ca.
Hàn Bùi Vân đang định gọi tên An Ca, như ngày thương cô sẽ cúi xuống ôm con gái, nhưng lúc này lại nghe thấy An Ca hình như không phải đang chơi đùa với những đứa trẻ khác mà giống như đang cãi nhau?
"Hàn An Ca rõ ràng không có ba, cậu ấy là kẻ nói dối!" Giọng nói là của một cậu bé, cậu bé nói đi kèm là tiếng la ó của mấy đứa trẻ khác.
Sau đó, Hàn Bùi Vân nghe An Ca lớn tiếng với bọn trẻ đó: "Mình có! Mình nói có thì là có!"
Sau đó giáo viên xuất hiện, dạy dỗ các bạn nhỏ: "Các em phải đoàn kết, thân thiện! Sao lại cãi nhau thế?"
Hàn Bùi Vân bước vào lớp, nhìn thấy An Ca giơ cao đôi tay nhỏ nhắn của mình, vội vàng giải thích với giáo viên: "An Ca thật sự có ba, không có nói dối!"
Lúc này, đôi tay đang thản nhiên đút trong túi áo khoác của Hàn Bùi Vân không khỏi run lên, cô luôn cho rằng An Ca không quan tâm đến việc không có ba, nhìn thấy con gái tính cách vui vẻ, chơi với bạn bè rất vui vẻ, không ngờ được sẽ gặp đến chuyện khiến mình đỏ mắt.
"An Ca." Cô khống chế cảm xúc, mỉm cười như thường lệ, gọi An Ca lại.
Cô Trần cười với cô với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3363896/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.