Liễu Dĩ Tư đi vòng quanh Cố Cảnh Hàm, cười đến chảy nước mắt: "Lão Cố, hôm nay cậu rất cuồng dã."
Cố Cảnh Hàm cười không nổi, mục đích Liễu Dĩ Tư ôm hoa đến đây rất rõ ràng, tới là vì Khóc Nhè. Mặc dù, bộ đồ vest Liễu Dĩ Tư đang mặc không giấu được cái nết na không đàng hoàng của cô ấy, nhưng mà cô nhìn thấy trong đôi mắt Hàn Bùi Vân sáng lên ngay khi thấy Liễu Dĩ Tư, hành động này khiến cô rơi vào trạng thái khủng hoảng.
"Phi Đại!" Liễu Dĩ Tư không rảnh cà khịa Cố Cảnh Hàm tiếp, tràn đầy tự tin và đưa bó hoa ra, tặng cho người mà cô thương nhớ: "Tặng cho cô."
Hàn Bùi Vân chỉ coi Liễu Dĩ Tư là một độc giả hâm mộ cuồng nhiệt đã theo dõi đọc truyện của cô nhiều năm, còn tốn tiền mua nhiều phiếu bá chủ, nếu không để ý đến đối phương thì lương tấm cũng cắn rứt.
Nhưng mà tặng bó hoa lớn như thế này cũng có hơi quá, làm như đi tỏ tình không bằng, nhưng Hàn Bùi Vân luôn ngại từ chối người không thân, cho nên gượng cười nhận lấy.
Còn nói rất khách sáo: "Để cô tốn tiền rôi."
Cuối cùng còn nói thêm: "Đã nói đừng gọi tôi là Phi Đại, gọi Tiểu Hàn là được rồi."
Cố Cảnh Hàm nhìn thấy đôi môi Liễu Dĩ Tư muốn kéo dài đến tận mang tai, lại nhìn thấy bó hoa hồng đỏ tươi trong lòng Hàn Bùi Vân, cảm thấy tim đau nhói, sau khi quen biết Hàn Bùi Vân cô mới biết được hoá ra trái tim mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3352710/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.