Chuyện đã xảy ra, Hàn Bùi Vân cũng không trách ai hết, cô chỉ hận đôi tay này không có nghị lực mà thôi. 
Vì để tạo cảm xúc tốt khi gõ chữ, cho nên cô không cắt móng tay, lúc này, Hàn Bùi Vân nhìn đầu ngón tay mượt mà của mình, bắt đầu hoài nghi mục đích làm như vậy, đơn giản là để tạo cảm xúc tốt khi gõ chữ hay tận sâu thẳm trong nội tâm vẫn mong đôi tay này có thể làm gì khác? 
Hàn Bùi Vân đang sâu sắc suy ngẫm về hành vi không tốt của mình, thì Cố Cảnh Hàm đang nằm nghiêng bên cô đổi tư thế, xoay người đè lên đùi cô. 
Một cảm giác vi diệu đến từ dây thần kinh nhạy cảm ở chân cô, khi Hàn Bùi Vân nghĩ đến chuyện tối qua có thể mình đã làm, tâm trạng của cô chỉ có thể dùng từ tuyệt vọng để hình dung. 
Cô bám vào giường bắt chước một con ốc sên, từng chút một di chuyển về phía giường, một nửa cơ thể đã nghiêng ra khỏi giường, nửa còn lại vẫn bị Cố Cảnh Hàm đè ở phía dưới. 
Hàn Bùi Vân không dám đánh thức cô ấy, trong lòng đang than phiền, cô không biết mọi chuyện sẽ kết thúc như thế nào, sau này sẽ đối mặt với cô ấy như thế nào. 
Nằm bên giường lo lắng, ánh mắt rơi vào chiếc đồng hồ điện tử cạnh giường. 
Đã 11 giờ rồi à? 
Hàn Bùi Vân nhớ đến 8 giờ An Ca sẽ phải đi nhà trẻ, cô thầm hét trong đầu không xong rồi, vươn tay với lấy chiếc điện thoại di 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-le-su-co-ngoai-y-muon/3343059/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.