Thời tiết hôm nay thật đẹp, bầu trời quang đãng, trong vắt cùng những cánh chim bồ câu chao lượn. Nhưng mà... "lách... tách". Trời bỗng đổ cơn mưa. Tiếng mưa rơi mỗi lúc một dồn dập. Tôi nhìn xung quanh thì các kỵ sĩ vẫn luyện tập dưới cơn mưa rào, vì vậy tôi cũng không thể nghỉ. Kiếm của tôi vung liên hồi dưới những hạt mưa nhiễm màu vàng nhạt từ nắng chiều. Bỗng một tiếng "Kenggg" thật lớn vang ngay trước mặt, là tiếng chạm của 2 thanh kiếm. Dylan dùng một đoản đao để đỡ lấy trường kiếm của tôi. Thấy tôi ngừng một nhịp, anh ấy hạ thanh đoản đao kia xuống. Tôi cũng tra kiếm vào bao. Tôi định hỏi anh ta tại sao lại làm vậy thì liền được anh ấy quẳng cho một chiếc áo khoác tối màu. Tôi bất giác nhìn xuống bộ ngực của mình... M* kiếp, tôi đã mặc một chiếc áo sơ mi trắng và dầm mưa... Xung quanh tôi, đám kỵ sĩ toàn là con trai, họ đã ngỡ ngàng nhìn vào tôi. Mải cho đến khi tôi quay lại và trao cho họ cái nhìn không mấy thiện cảm thì họ mới bừng tỉnh, khụy gối và cuối gằm mặt xuống. Biết làm sao được, tôi không thể mắng họ vì việc này là lỗi do tôi khi chọn mặc sơ mi trắng mà ý tứ của bản thân thì để quên ở phòng ngủ. Tôi khoác nhanh chiếc áo khoác của Dylan rồi xua tay bảo đội kỵ sĩ đứng dậy để tiếp tục công cuộc tập luyện của họ.
Tôi tiến vào trong mái hiên, nơi có Dylan đang ngồi ở đó và cảm ơn anh ta. Không biết có phải tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-kia-the-gioi-parallel-world/2995154/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.