“Sao lại là ngươi?” Triệu Huyền Nguyệt nhíu mày “Ngươi ở đây làm gì?” 
Bạch Lang Tự đặt chân nến lên bàn thấp, bước chân vội vã tiến về phía nàng. Thân hình dong dỏng cao của hắn che mất nguồn sáng nhỏ nhoi kia. Biểu cảm trên gương mặt hắn vẫn là mừng rỡ, vẫn là cao hứng nhưng không biết có phải do tầng ánh sáng mập mờ nhảy loạn kia mà nét cười của hắn có phần quỷ dị. 
“A Huyền.” Bạch Lang Tự cao giọng gọi tên nàng. 
Khắp người Triệu Huyền Nguyệt đều là cảm giác bất an. Nàng phiền muộn nhíu mi, quay đầu không nhìn hắn. Nhưng nàng chưa kịp sải bước rời đi cả thân hình đã rơi vào lồng ngực ấm áp. Triệu Huyền Nguyệt cả kinh, thân thể cứng ngắt, cảm thấy rất rõ hơi thở nóng rực của hắn ở bên tai có phần khác thường. Bàn tay nam nhân lạnh băng vòng lấy eo nàng, cúi đầu ấn nụ hôn ấm nóng lên vai nàng. 
“Ngươi!” Triệu Huyền Nguyệt trợn mắt, Bạch Lang Tự đột nhiên dùng sức cắn xuống khiến nàng nhăn mặt “ưm” một tiếng. 
“A Huyền...Bạch Bạch rất nhớ rất nhớ A Huyền.” Hắn thổi khí bên tai nàng khiến Triệu Huyền Nguyệt bất tri bất giác run rẩy. 
Nàng chống tay vào lồng ngực gầy gò của hắn, nàng dùng sức vừa phải đẩy hắn vì không muốn tổn thương đến hắn: “Buông ra!” 
Xung quanh quá mức tối tăm nàng căn bản không nhìn thấy đáy mắt Bạch Lang Tự sâu hơn vài phần, gương mặt hắn một mảng âm trầm: 
“A Huyền không nhớ Bạch Bạch sao?” 
“Nhớ ngươi?” Triệu Huyền Nguyệt nuốt xuống từng cơn lửa nóng bị hắn khơi lên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-kia-suong-gia-la-xich-lung-thanh/1215611/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.