Tô Noãn bắt đầu lẩn tránh Âu Tiện Thái.
Cô không cùng họ ăn cơm nữa, mỗi ngày thức dậy rời nhà đến trường từ rất sớm, sau đó ăn xong cơm tối ở ngoài rồi mới về nhà, ở trường cũng cố gắng tránh gặp anh.
Từ sau khi chuyện ngày đó xảy ra, cô bỗng trở nên rất khó đối mặt với anh, có chút khó chịu, có chút xấu hổ, nhưng nhiều hơn nữa là — không biết phải làm sao.
Cô không thể dùng bất cứ lý do gì để giải thích cho nụ hôn kia. Bất cứ nguyên nhân nào núp dưới hành động đó cũng khiến trái tim cô loạn nhịp, khó mà bình tĩnh lại. Vì vậy, chỉ có trốn tránh.
Âu Tiện Thái nhìn cô trốn tránh, nhìn cô viện đủ cớ để tránh khỏi không gian có mặt anh, chỉ lẳng lặng nhìn, không nói lời nào, cũng không có hành động. Ánh mắt sâu kín, không có bất kỳ ai biết anh đang nghĩ gì.
Thời gian cứ ngày từng ngày trôi qua, Tô Noãn cảm thấy tâm tình như có thể từ từ điều chỉnh về lúc ban đầu. Vì vậy, tối hôm nay, cô quyết định về nhà sớm một chút.
Cố gắng vào cửa lớn mà không làm người khác chú ý, rón rén lên tầng, hành lang thật dài lặng lẽ không một bóng người, tốt quá, cứ thế này quay về phòng mình, sẽ chẳng có ai phát hiện ra.
Thế nhưng, có một số việc quả thực đã được sắp đặt trước, không sớm cũng không muộn, vừa vặn phát sinh tại ngay khoảnh khắc đương sự có mặt.
Cho nên, lần trước cô nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-kia-canh-dong-lua-mi/2411030/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.