Lục Dương nói giữ lại một mảnh đất nhỏ, nhưng Kỷ Mạt biết quy mô Khê Viên khẳng định không hề nhỏ, điểm này có thể nhận ra nhờ khoảng cách từ sân trước đến căn biệt thự.
Kỷ Mạt vẫn còn choáng váng chưa thể bình tĩnh lại, cho nên cũng xem nhẹ động tác xoa đầu cô vừa tự nhiên lại thân mật của Lục Dương.
Lúc cô lấy lại tinh thần, Lục Dương đã bước lên bậc thang.
Kỷ Mạt chạy chậm đuổi theo, tò mò hỏi: "Tôi vừa nghe anh nói nơi này tên Khê Viên, vì cái gì muốn lấy tên này nha?"
"Tùy tiện lấy." Lục Dương thả chậm bước chân, thích ứng với tốc độ của cô, thấy cô vẫn tò mò, thấp giọng giải thích, "Hậu viện có một dòng suối nhỏ, chảy xuống từ núi Tương Sơn, nước rất trong, lúc ấy tôi nhìn thoáng qua liền nghĩ tới tên này."
"Thì ra là vậy."
Kỷ Mạt gật gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
Lục Dương nhàn nhạt ừ một tiếng, lúc sắp đi tới cửa, anh tựa hồ như nghĩ tới cái gì đó, dừng lại, quay đầu lại nhìn nàng: "Nếu em không thích tên này, có thể sửa."
Kỷ Mạt khó hiểu nhìn anh một cái.
Cô vì cái gì muốn sửa? Nơi này lại không phải nhà cô, cô chẳng qua là ở tạm một buổi tối mà thôi, nào có khách nhân nào lại sửa tên của chủ nhà?
Lục Dương đoán được ý tứ trong ánh mắt cô, ánh mắt tối lại, không nói thêm gì.
Vào trong phòng, Lục Dương cởi áo khoác đưa cho quản gia, phân phó: "Vị này chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-goi-ni-non/3323009/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.