Sau khi lên máy bay, Thẩm Mộ Xuy nhìn địa chỉ đích đến cuối cùng, nghiêng đầu nhìn Du Tùy.
“Chỗ này——là anh xin hả?”
Du Tùy sờ sờ đầu cô: “Không phải em nói muốn trở lại nơi đó à?”
Hai mắt Thẩm Mộ Xuy sáng lên không nói chuyện.
Đúng là cô muốn trở lại, nhưng không nghĩ tới Du Tùy sẽ thay cô thực hiện nguyện vọng nhỏ này.
Lúc trước đạo diễn hỏi muốn đi đâu, Thẩm Mộ Xuy nói cổ trấn, Bối Nguyệt cũng nói cổ trấn, cho nên điểm đến đầu tiên là cổ trấn.
Nhưng cô cho rằng…… điểm đến thứ hai là bãi biển, điểm đến thứ ba sẽ là nơi chưa từng đi qua, không nghĩ tới điểm đến thứ ba cũng giống điểm đến thứ nhất, vẫn là cổ trấn.
“Em muốn trở lại nhìn xem.”
Cô nghiêng đầu nhìn Du Tùy: “Anh đi nói với đạo diễn phải không?”
Du Tùy lắc đầu: “Không tính, đạo diễn hỏi điểm đến thứ ba chúng ta muốn đi đâu, không đi bãi biển, điểm du lịch tương đối thoải mái một chút chính là cổ trấn, em cùng Bối Nguyệt đều chọn cổ trấn, tất nhiên là phải thỏa mãn hai nguời rồi.”
Anh dừng một chút, nhỏ giọng nói: “Nhưng mà cổ trấn này đúng là có nhắc qua một lần.”
Du Tùy qua hỏi điểm đến thứ ba là ở đâu, đạo diễn nói đi cổ trấn, nhưng hiện tại còn chưa quyết định được là cổ trấn nào.
Du Tùy nhìn mấy tên cổ trấn trên giấy, không chút nghĩ ngợi hỏi: “Đi Thanh Nguyệt cổ trấn thế nào.”
Đạo diễn lúc ấy sửng sốt, kinh ngạc nhìn anh.
Du Tùy mỉm cười: “Tôi chỉ đề nghị vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-thang-doi-nam-doi/502164/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.